E
hèm, sinh ra và lớn
lên khi cuộc
chiến
đã kết
thúc, tui chưa
có cái cảm
giác thế
nào là chiến
tranh, những
điều
nghe và thấy
hầu
hết
là qua sách vở
và phim ảnh.
Giờ
đây học
ở
Hàn Quốc,
một
đất
nước
được
xem là có lịch
sử
khá giống
với
Việt
Nam, nhưng
hiện
giờ
Hàn Quốc
vẫn
còn bị
phân chia Bắc
Nam chứ
không thống
nhất
như
Việt
Nam, Bắc
theo chủ
nghĩa cộng
sản,
Nam theo chủ
nghĩa tư
sản.
Càng sống
ở
đây lâu tui càng cảm
giác được
cái gọi
là “Hòa Bình Tạm
Thời”.
Người
dân Hàn Quốc
ai cũng có một
sự
chuẩn
bị
cho một
cuộc
chiến
có thể
xảy
ra bất
cứ
lúc nào, nam giới
tham gia nghĩa vụ
quân sự
rất
nghiêm túc và đó là sự
bắt
buộc,
dù rằng
đang học
đại
học
nhưng
vẫn
có thể
nghỉ
ngang, đi nghĩa vụ
về
học
tiếp,..
Oái ăm là kẻ
thù ở
đây chính là người
anh em, cùng chung ngôn ngữ,
chung cội
nguồn,
nhưng
khác chí hướng
của…
người
cầm
quyền!!
Being
born and grew in the time when the war was finished. So, I did not know how the
feeling of a real war is… what I have known and heard about the war that all
came from books or movies. Now, I am studying in Korea, a country was considered
to have a similar history as Vietnam, but currently Korea is still divided into
North and South, while my country has been united, North Korea follows Communism
while South Korea follows Capitalism. For a while staying here, I became to
realize what is called “Temporary Peace”. The Korean people are
always ready for a WAR which can be broken out any time, Korean men attend
military services earnestly and it is obligated, even though they can hold on
their studying in University to accomplish their military responsibility and
continue study later. Weirdly, their enemy is their own brother, same language,
same origin, but opposite ideals of…the persons who hold the highest
power!!
Dạo
gần
đây, tình hình lại
càng nóng lên khi Bắc
Hàn thử
hạt
nhân thành công vào 9 giờ
54 phút, ngày 25 tháng 5 năm 2009 (giờ
Hàn Quốc),
rút khỏi
thỏa
thuận
ngừng
bắn
mà Nam Bắc
ký kết
sau cuộc
chiến
1950-1953,
cùng với
1 loạt
bắn
tên lửa
tầm
ngắn
khiêu khích ngay sau những
ngày tiếp
theo, và nghe đâu sắp
thử
đến
tên lửa
tầm
xa bắn
đến
Alaska… Ở
Nam Hàn thì tình trạng
báo động
được
đặt
ở
mức
cao nhất,
các cuộc
tập
trận
diễn
ra với
lính Mỹ
đồng
minh, tàu
chiến
cao tốc
trang bị
tên lửa
dẫn
đường
được
kéo ra biên giới
biển,…
Tui ở
Gwangju, tít tận
miền
nam của
Hàn, lâu lâu lại
thấy
trên trời
có máy bay chiến
đấu
vụt
we, chắc
tập
trận
đây,…
Recently,
the situation becomes hotter when North Korea successfully test nuclear boom at
9:54 am, 25 May 2009 (Korean time); withdraw from the cease-fire agreement
signed after the war in 1950-1953; perform a series of short-range missile
tests; and preparing a long-range missile test expected able to reach Alaska…
While South Korea was put in the highest alert for the war; the
military-trainings between Korean troops and their ally, American, were
performed; modern high-speed war ship equipped with directing-missile sailed to
the sea border of North-South Korea,… I am living in Gwangju, the most southern
Korea, sometimes I could see the fighter jets passing the sky, maybe for
practicing…
Nhìn
về
mặt
chính trị
thì như
vậy
nhưng
nhìn về
mặt
xã hội
thì đây thật
sự
là một
nỗi
đau trong lòng dân Hàn, cuộc
chiến
năm 1950-1953 đã khiến
rất
nhiều
người
thiệt
mạng
và biết
bao gia đình ly tan, kẻ
miền
Bắc,
người
miền
Nam,
rồi
những
cuộc
gặp
gỡ
Nam Bắc
giữa
những
người
thân là vợ
chồng,
cha mẹ,
anh em,… thường
diễn
ra trong nước
mắt
nghẹn
ngào,…
That
is the political aspect but in the social aspect, this is really a pain, the war
in 1950-1953 made huge number of people die and many of family suffered from
their separation, North or South. In the family reunification meeting hold by
governments between husband & wife; father or mother with their children;
brothers & sisters;… usually occur in heart-breaking scene…
Bi
kịch
cuộc
chiến
này đã là đề
tài của
nhiều
phim truyện
gây đau lòng người!
Một
trong nhưng
phim mà tình cờ
tui coi được
có tựa
đề
là Taeguki
(태국기),
tạm
dịch
là Quốc
Kỳ, hoặc
với
tựa
đề
khác là Taegukgi:
The Brotherhood of War
(태극기휘날리며),
tạm
dịch
là Quốc
Kỳ: Cuộc
chiến
Huynh Đệ.
Bộ
phim này tui coi từ
2 năm trước,
chỉ
tình cờ
thấy
chủ
đề
là chiến
tranh, nghĩ là thuộc
thể
loại
hành động,
chắc
là có những
pha quyết
liệt
và đẹp
mắt
lém đây. Lúc đó tui cũng chưa
có cái suy nghĩ gì nhiều
về
một
nước
Hàn với
“Hòa Bình Tạm
Thời”
và nỗi
đau dai dẳng
trong lòng người
dân Hàn về
cuộc
chiến.
Bộ
phim phản
ảnh
sự
phức
tạp
trong suy nghĩ, trong quan hệ,
trong thời
cuộc,…
chiến
đấu
vì ai, vì cái gì, ai là kẻ
thù, ai là anh em,... ngày hôm trước
còn là chiến
hữu,
ngày hôm sau gặp
lại
là kẻ
thù,… những
nỗi
đau của
người
vợ,
người
mẹ
chờ
đợi,…
những
trớ
trêu bên cạnh
cuộc
chiến
khi những
người
dân vô tội
tay trắng
bị
xử
tử
vì buộc
tội
là theo phe đối
lập,…
người
hùng trong cuộc
chiến,
với
tấm
huy chương
danh dự
vẫn
không cứu
được
gia đình mình trong nỗi
oan này, phải
chứng
kiến
vợ
mình bị
xử
bắn
oan uổng…
Sau khi coi xong bộ
phim tui cảm
thấy
cay cay trong mũi và nghẹn
ở
cổ,
một
cảm
giác muốn
chia xẻ,
muốn
cảm
thông…
This
tragedy is a hot topic for many film-makers to break people’s hearts! Among
these movies, I have watched by chance a movie entitled Taeguki
(태국기),
meant Korean Flag or an alternative name Taegukgi: The Brotherhood of War
(태극기휘날리며).
I watched this movie two years ago just by chance, at the first I thought it as
an action movie having such beautiful action scenes. At that time, I did not
have any idea about a Korea with “Temporary Peace” and the long-lasting pain of
the war in Korean people. The movies reflected the complex in human thoughts, in
relationships, in dilemmatic situations,… fight for whom, for what; who are
enemies; who are brothers,… yesterday, were brothers, today, are enemies,… the
wives, the mothers waiting for their husbands, their boys in vain… and beside
the war, whimsical things also occurred to the innocent people who were executed
to death due to fake accusation,… even though the hero with his honor medal
could not rescue his family from such injustice, witnessed his wife being shot
to death… The movie made strong impression on me, broke my heart, rose a feeling
in my mind, a feeling of sharing and sympathy…